Cô nhặt xong những đồng tiền cuối cùng liền đứng dậy, cũng đúng lúc Quân vừa chạy tới nơi. Anh

Cô nhặt xong những đồng tiền cuối cùng liền đứng dậy, cũng đúng lúc Quân vừa chạy tới nơi. Anh
Văn tỉnh dậy thấy xung quanh một màu trắng toát, ngoài trời mặt trời cũng đang sắp lặn, anh không
Cô nhìn anh, vội vàng ném con dao xuống đất, trong đầu cô không còn nghĩ được gì hốt hoảng
Cô nằm bên cạnh anh, hai hàng nước mắt cứ lã chã rơi. Không dám khóc nấc lên, chỉ nghẹn
Quân hơi sững sờ trước thái độ của cô, chỉ có điều anh không nhìn thấy Văn vừa lướt qua
Cô lặng lẽ leo lên giường, nỗi đau bị kìm nén giống như một tảng đá đang đè nặng lên
Buổi sáng cô tỉnh dậy, đã thấy anh mặc vest chỉnh tề. Cô nhìn ra ngoài trời, sau cơn mưa
-Nhiên, em đừng ngủ anh xin em đấy Tiếng gọi vang vọng phía bên tai khiến cô có chút giật
Nhiên vào trong thì phát hiện buổi tiệc đã bắt đầu tàn. Chủ tịch Minh tiến về phía cô dặn
Ngày hôm sau, khi cô còn đang mơ màng ngủ đã bị anh đánh thức. Anh hôn lên môi cô,